[Game review] Monument Valley – Nàng công chúa cô độc tìm kiếm sự tha thứ trong mê cung nghịch lý

“Monument Valley” là một game được phát triển bởi USTWO, bạn có thể tìm down các phiên bản chạy trên hệ điều hành IOS hay Android – để trải nghiệm cảm giác của mình lúc này.

Cảm giác bị hút vào một khoảng không trống rỗng, trơ trọi, hụt hẫng, và đau buồn vô hạn.

Đồ họa của game thực sự rất đẹp, các kiến trúc nghịch lý cực kỳ sáng tạo, mỗi một khung hình đều làm cho người chơi có cảm giác muốn giữ lại, nên nhà sản xuất đã rât tinh tế khi tạo nút chụp màn hình mỗi cuối màn chơi. Ấn tượng đầu tiên khiến mình rất thích, như yêu thích một trò chơi đồ họa đẹp, sáng tạo, và có vẻ nhẹ nhàng, dễ thương.

Nhưng game này không chỉ có thế.

Nàng công chúa Ida một mình đi qua 10 tầng mê cung nghịch lý, nơi mà không gian chồng chất lên nhau, để tìm kiếm “sự tha thứ” nào đó. Qua mỗi tầng, Ida sẽ đặt một khối hình học thiêng lên bệ thờ để thực hiện nghi thức cúng tế. Khung cảnh của các tầng mê cung biến đổi từ ngày hồng cam dịu ngọt tươi sáng, sang đêm lấp lánh sao, rồi chiều tàn rực đỏ, rồi bão tố, rồi hầm sâu tối ám… Nàng công chúa bé nhỏ bước qua những cánh cửa, những mê cung, như thể là ký ức của nàng, về đế chế trong quá khứ, có những con quạ đen kỳ lạ cản đường, và thỉnh thoảng sẽ gặp một linh hồn trong mật thất, nhắc nhở nàng về một điều gì đó đã không còn nữa.

“Nàng công chúa ăn cắp, sao còn trở về?”
Linh hồn gọi nàng là “Nàng công chúa ăn cắp”
Những khối hình học nàng hiến tế, là những thứ nàng đã lấy đi, và giờ nàng trả lại, mong được tha thứ?

Mình bắt đầu sợ.

Ida một mình đi giữa các mê cung nghịch lý, đi qua ký ức, rồi lại cúng tế và cầu xin sự tha thứ. Cảm giác luẩn quẩn loanh quanh, lạc lối và vô vọng, khung cảnh càng lúc càng tối ám, cảm giác càng lúc càng tiến gần hơn tới điều đó, và điều đó có vẻ là một thứ rất đáng sợ liên quan đến cái-chết, tại vì, nàng công chúa chỉ có một-mình.

Rồi, trong lúc mình bắt đầu sợ đó, thì nàng công chúa bé nhỏ gặp một người bạn. Một cái cột totem màu vàng kỳ lạ.

Cột totem xưa nay luôn đại diện cho thế giới tâm linh,
có thể xem là thần bảo hộ cho Ida

Ida phải bỏ cột totem lại phía sau, để đến nơi mà cả thần linh cũng không thể theo bảo hộ cho nàng được nữa,
chỉ có thể một mình đối mặt

Người bạn này đã giúp đỡ Ida bước đi trong mê cung nghịch lý. Thật ngộ là, khi cái cột totem này xuất hiện, mình có một cảm giác ấm áp và thân thương. Một người bạn. Cùng Ida làm điều gì đó. Dù chỉ là một chiếc cột totem màu vàng.

Cho nên khi Ida buộc phải bỏ cậu bạn totem này lại phía sau và trôi ra biển, cậu ta đã cố đi theo, rồi chìm xuống đáy nước. Lúc này mình đã buồn lắm, buồn như thể mất đi tất cả. Vì bây giờ Ida lại chỉ có một mình.

Ra biển, Ida trơ trọi giữa đỉnh phế tích chìm sâu trong lòng nước. Và lời dẫn cho mê cung kế tiếp làm mình lặng người.

10731186_925021244193563_5195764536280673239_n

“Chẳng còn ai để mà tha thứ cho chúng ta”

Ida hái một bông hoa đỏ thắm, và bước đi. Công chúa bước đến đâu nước biển rút đến đó. Và nàng công chúa nhỏ tiến vào sâu trong lòng đất.

Phế tích của đền đài lầu các.

Sâu hơn nữa. Sâu đến ánh sáng không thể với tới.

Ida bước đi mãi, bước mãi. Bậc thang cứ đi xuống mãi miết.

Một hầm mộ.

Đến đây, mình đứng tim. Hầm mộ tối ám đặt đầy quan tài. Những quan tài đá ngay ngắn chỉnh chu. Nhiều thế này hẳn là hầm mộ của cả một vương quốc. Chẳng trách cô bé chỉ trơ trọi một mình. Mọi người đã chết cả rồi.

Cô bé tìm kiếm sự tha thứ, nhưng đã chẳng còn ai để mà tha thứ.

Những con quạ cản đường kỳ lạ. Là những linh hồn của người dân trong vương quốc hay sao?

Đây vẫn chưa phải là mê cung cuối cùng.

.

Mình đã lấy can đảm chơi tiếp. Và kết thúc game, mặc dù cô bé đã siêu thoát, nhưng chính vì điều đó, mình không thể buông xuống được.

Trọn game, mình chỉ cần 1 tiếng để chơi hết. Nhưng mình sẽ bị cái game này ám ảnh ít nhất là vài tháng. Cốt truyện ẩn dụ, đơn giản, dễ đoán, nhưng đầy ám ảnh.

Dành cho những ai đang rảnh rang không có gì làm muốn đi tìm khổ, hãy chơi thử Monument Valley.